4.11.16

Làm Giàu


Năm 2012, H. bị TAND tỉnh tuyên phạt 17 năm tù, vợ của H. là N.T.K.T. bị tuyên 9 năm tù về tội lừa đảo chiếm đoạt tài sản với số tiền gần 18 tỉ đồng. “Vợ chồng tôi thụ án đã hơn 5 năm, vợ tôi chắc sang năm được ra, tôi thì còn chục năm nữa. Hai vợ chồng ở khác khu, mỗi tháng được gặp nhau một lần, nhưng phải có đơn xin phép gặp”, phạm nhân H. kể chuyện.
Vợ H. là nhân viên kế toán của một bệnh viện. H. nguyên là trưởng phòng một cơ quan nhà nước cấp tỉnh, điều hành thêm một công ty kinh doanh dịch vụ công nghệ thông tin. Họ có một cơ ngơi kha khá, có mảnh đất khá đắc địa kinh doanh cà phê. Nhưng sự đời có phải ai cũng thấu triệt câu “biết đủ là đủ”, người đã giàu càng muốn giàu thêm bởi suy nghĩ nước vẫn chảy chỗ trũng.
Bởi vậy, khi kinh doanh giải khát không hiệu quả, vợ chồng H. chuyển sang kinh doanh dịch vụ chăm sóc sức khỏe chất lượng cao trong khi không có vốn đầu tư. “Tiền đầu tư cơ sở vật chất cho phòng khám rất lớn nhưng vì thời gian đầu không có lợi nhuận, nên phải vay mượn bên ngoài để duy trì hoạt động. Cứ thế, lãi mẹ đẻ lãi con, nợ mới chồng nợ cũ”. H. kể. Năm 2011, khi ngân hàng xiết chặt chính sách tín dụng, H. mất khả năng chi trả, mượn chỗ nọ trả chỗ kia. Từ số nợ ban đầu là 1 tỉ, sau tăng dần lên 4 tỉ, 6 tỉ và cuối cùng số tiền mà vợ chồng họ vay mượn lên đến 17,8 tỉ đồng.
“Vậy sai lầm lớn nhất khi đó là gì?”, tôi hỏi. Phạm nhân H. buồn rầu nói: “Về khách quan, lúc chúng tôi làm thì kinh tế khủng hoảng, Nhà nước thắt chặt tín dụng. Còn về chủ quan, mình đã không biết lượng sức mình, cứ nghĩ tiếp tục đầu tư rồi sẽ có ngày lấy lại vốn, rồi sẽ qua cơn bĩ cực. Nhưng thực tế thì không phải vậy, khắc nghiệt lắm”.
Ngẫm nghĩ một lát, anh ta bảo: “Mình có tội, đành chịu. Nhưng tội nhất là những người thân đã bị tôi đẩy vào bước đường cùng, họ có tội gì đâu. Ba mẹ giao hết mọi tài sản, nhà cửa cho tôi thế chấp, cuối đời phải đi ở nhờ. Cha tôi mất năm 2014, một tuần sau tôi mới biết. Mẹ tôi bây giờ ở nhờ con cháu dưới quê. Thời con tôi vào đại học, anh em trong cơ quan cũ thương tình vận động giúp tiền cho nó đi học. Hai chị em nó tự làm tự nuôi nhau. Trong những tội lỗi nặng nhất của con người mà Phật dạy, tôi mắc phải tội lớn nhất, là bất hiếu với mẹ cha. Có những cái sai có thể sửa chữa được, song nỗi đau tôi gây ra cho cha mẹ thì làm gì còn có dịp”.
Biết đủ là đủ, đợi cho đủ thì bao giờ mới đủ. Tiếc rằng, khi nhận ra thì đã quá muộn màng.
NGUYỄN NAM (http://baobinhdinh.com.vn/)
Thế giới công nghiệp hóa đã cuốn con người vào nền kinh tế lợi nhuận, ai ai cũng thích giàu, và lo thủ đắc cho mình những giá trị của quyền lợi, chức tước, địa vị... Con người làm giàu bằng mọi cách, họ sẵn sàng hi sinh tất cả  miễn là đạt được mục tiêu. Một thế giới dửng dưng với sự thiện cuốn con người vào những bóng đêm của tôi lỗi, hạnh phúc trước mắt che khuất thế giới tương lai. Nhiều người cho rằng chết là hết. Nhưng tự hỏi: Nếu chết là hết vậy ta sống trong đời này để làm gì? Nếu chết là hết vậy hóa ra sự sống của ta chẳng có giá trị gì?  
Niềm tin vào sự sống sau khi chết khơi dậy trong tâm hồn tôi sự khát khao về những giá trị thiện hảo, bởi tôi nhận ra rằng: sự giàu có không phải là những thứ chóng qua trong thực tại, không phải là của cải, cũng không phải chỉ là tri thức ...những cái giàu ấy thì bị giới hạn, và có thể tạm biệt tôi bất cứ lúc nào; nhưng cái giàu về lòng nhân nghĩa thì còn mãi, khi quảng đại cho đi không làm tôi nghèo nhưng làm tôi giàu hơn. sự giàu có thiêng liêng ấy chẳng ai có thể lấy được và cũng không thể mất đi nhưng nó còn mãi và còn mãi đến muôn đời
Lạy Chúa, xin cho con luôn biết cộng tác với Chúa và với nhau để làm giàu cuộc sống bằng tình bác ái chia sẻ. Biết sống tốt giây phút hiện tại để mưu cầu hạnh phúc quê trời.  

Thứ Bảy Tuần thứ 31 Thường Niên C

Lời Chúa: 
 Lc 16, 9-15
9"Phần Thầy, Thầy bảo cho anh em biết: hãy dùng Tiền Của bất chính mà tạo lấy bạn bè, phòng khi hết tiền hết bạc, họ sẽ đón rước anh em vào nơi ở vĩnh cửu. 10Ai trung tín trong việc rất nhỏ, thì cũng trung tín trong việc lớn; ai bất lương trong việc rất nhỏ, thì cũng bất lương trong việc lớn. 11Vậy nếu anh em không trung tín trong việc sử dụng Tiền Của bất chính, thì ai sẽ tín nhiệm mà giao phó của cải chân thật cho anh em? 12Và nếu anh em không trung tín trong việc sử dụng của cải của người khác, thì ai sẽ ban cho anh em của cải dành riêng cho anh em?” 13"Không gia nhân nào có thể làm tôi hai chủ, vì hoặc sẽ ghét chủ này mà yêu chủ kia, hoặc sẽ gắn bó với chủ này mà khinh dể chủ nọ. Anh em không thể vừa làm tôi Thiên Chúa, vừa làm tôi Tiền Của được." 14Người Pharisêu vốn ham hố tiền bạc, nên nghe các điều ấy, thì cười nhạo Đức Giêsu. 15Người bảo họ: "Các ông là những kẻ làm ra bộ công chính trước mặt người đời, nhưng Thiên Chúa thấu biết lòng các ông, bởi vì điều cao trọng đối với người đời lại là điều ghê tởm trước mặt Thiên Chúa.”

Không có nhận xét nào: