3.11.16

Kẻ Đi Tìm




Có một phú ông vô cùng giàu có. Hễ thứ gì có thể dùng tiền mua được là ông mua về để hưởng thụ. Tuy nhiên, bản thân ông lại cảm thấy không vui, không hề hạnh phúc.

Một hôm, ông ta nảy ra một ý tưởng kỳ quặc, đem tất cả những đồ vật quý giá, vàng bạc, châu báu cho vào một cái bao lớn rồi đi chu du. Ông ta quyết định chỉ cần ai có thể nói cho ông làm thế nào để hạnh phúc thì ông sẽ tặng cả bao của cải cho người đó.
 Ông ta đi đến đâu cũng tìm và hỏi, rồi đến một ngôi làng có một người nông dân nói với ông rằng nên đi gặp một vị Đại sư, nếu như Đại sư cũng không có cách nào thì dù có đi khắp chân trời góc bể cũng không ai có thể giúp ông được.
  Cuối cùng cũng tìm gặp được vị Đại sư đang ngồi thiền, ông ta vui mừng khôn xiết nói với Đại sư:
- Tôi chỉ có một mục đích, tài sản cả đời tôi đều ở trong cái bao này. Chỉ cần ngài nói cho tôi cách nào để được hạnh phúc thì cái bao này sẽ là của ngài.
 Lúc ấy trời đã tối, màn đêm sắp buông xuống, vị Đại sư nhân lúc ấy liền tóm lấy cái túi chạy đi. Phú ông sợ quá, vừa khóc vừa gọi đuổi theo:
- Tôi bị lừa rồi, tâm huyết của cả đời tôi.
  Sau đó vị Đại sư đã quay lại, trả cái bao lại cho phú ông. Phú ông vừa nhìn thấy cái bao tưởng đã mất quay về thì lập tức ôm nó vào lòng mà nói:
- Tốt quá rồi !
     Vị Đại sư điềm tĩnh đứng trước mặt ông ta hỏi:
- Ông cảm thấy thế nào ? Có hạnh phúc không ?
- Hạnh phúc ! Tôi cảm thấy mình quá hạnh phúc rồi !
   Lúc này, vị Đại sư cười và nói:
- Đây cũng không phải là phương pháp gì đặc biệt, chỉ là con người đối với tất cả những thứ mình có đều cho rằng sự tồn tại của nó là đương nhiên cho nên không cảm thấy hạnh phúc, cái mà ông thiếu chính là một cơ hội mất đi. Ông đã biết thứ mình đang có quan trọng thế nào chưa ? Kỳ thực cái bao ông đang ôm trong lòng với cái bao trước đó là một, bây giờ ông có còn muốn đem tặng nó cho tôi nữa không?  (http://hoiquantruyen.com)
Lạy Chúa, con cứ loay hoay đi tìm cho mình hạnh phúc ở nơi đâu xa vời mà quên đi hạnh phúc mà Chúa đang ban cho con trong những giây phút hiện tại. Con thấy mình sao khờ quá...Con cứ mải chạy theo danh vọng, đến một lúc nhìn lại thấy lòng mình sao trống trải, chông chênh. Hạnh phúc cứ đến rồi đi như cơn gió thoảng, con tưởng mình đơn độc trên bước đường trần...con khóc thương chính mình với những thất bại khó khăn. Chính lúc con tưởng mình chẳng còn gì, chính là lúc con cảm nghiệm hạnh phúc sâu xa hơn bao giờ hết đó là "sự hiện diện của Chúa". Tình yêu của một người Cha luôn yêu thương chăm sóc con...vậy mà bấy lâu con chẳng nhận ra...!
Lạy Chúa Giê su, con yêu mến Chúa!  Chúa là tất cả trong trái tim con, tình yêu của con, sự sống của con, hạnh phúc của con...

Thứ Năm Tuần thứ 31 Thường Niên - Lễ Thánh Martinô Porres, tu sĩ

Lời Chúa: 
 Lc 15,1-10
1Các người thu thuế và các người tội lỗi đều lui tới với Đức Giêsu để nghe Người giảng. 2Những người Pharisêu và các kinh sư bèn xầm xì với nhau: "Ông này đón tiếp phường tội lỗi và ăn uống với chúng." 3Đức Giêsu mới kể cho họ dụ ngôn này:4"Người nào trong các ông có một trăm con chiên mà bị mất một con, lại không để chín mươi chín con kia ngoài đồng hoang, để đi tìm cho kỳ được con chiên bị mất?5Tìm được rồi, người ấy mừng rỡ vác lên vai. 6Về đến nhà, người ấy mời bạn bè, hàng xóm lại, và nói: "Xin chung vui với tôi, vì tôi đã tìm được con chiên của tôi, con chiên bị mất đó. 7Vậy, tôi nói cho các ông hay: trên trời cũng thế, ai nấy sẽ vui mừng vì một người tội lỗi ăn năn sám hối, hơn là vì chín mươi chín người công chính không cần phải sám hối ăn năn.” 8"Hoặc người phụ nữ nào có mười đồng quan, mà chẳng may đánh mất một đồng, lại không thắp đèn, rồi quét nhà, moi móc tìm cho kỳ được? 9Tìm được rồi, bà ấy mời bạn bè, hàng xóm lại, và nói: "Xin chung vui với tôi, vì tôi đã tìm được đồng quan tôi đã đánh mất. 10Cũng thế, tôi nói cho các ông hay: giữa triều thần Thiên Chúa, ai nấy sẽ vui mừng vì một người tội lỗi ăn năn sám hối."

Không có nhận xét nào: