11.1.17

Vết Sẹo


Một cậu bé mời mẹ tham dự buổi họp phụ huynh đầu tiên ở trường tiểu học, điều cậu bé sợ đã trở thành sự thật, mẹ câu bé nhận lời. Đây là lần đầu tiên Bạn bè và Giáo viên chủ nhiệm gặp mẹ cậu bé. Cậu rất xấu hổ về vẻ bề ngoài của mẹ mình, mặc dù cũng là một người phụ nữ đẹp, có một vết sẹo lớn che gần toàn bộ mặt bên phải của cô. Cậu bé không bao giờ muốn hỏi tại sao mẹ mình bị một vết sẹo lớn như vậy.

9.1.17

Thấy Gì...!


Trong bộ sưu tập về các vị ẩn tu, tôi đọc được câu chuyện sau đây:
Có hai tội nhân quyết tâm vào sa mạc để ăn chay đền tội. Nhiều tháng trời ròng rã, mỗi người giam mình trong một túp lều, ngày đêm đánh tội, ăn năn và cầu nguyện.
Ngày ngày các tu sĩ của một cộng đoàn ẩn tu mang thức ăn, nước uống đến tận căn lều của mỗi người.
Sau đúng một năm thử thách, các tu sĩ nhận thấy có sự khác biệt giữa hai người. Một người thì khỏe mạnh, vui tươi, một người thì lại ốm o buồn phiền.
Cả hai người đến trình diện trước vị bề trên của cộng đoàn để chờ đợi sự phán quyết của ngài, theo đó họ có xứng đáng gia nhập cộng đoàn hay không.

3.1.17

Sống Chứng Nhân


"Lạy Chúa Giêsu, con sẽ không chờ đợi nữa. Con sống giây phút hiện tại cho tràn đầy tình yêu.
Chấm này nối tiếp chấm kia, ngàn vạn chấm thành một đường dài.
Phút này nối tiếp phút kia, muôn triệu phút thành một đời sống.
Chấm mỗi chấm cho đúng, đường sẽ đẹp. Sống mỗi phút cho tốt, đời sẽ thánh.
Ðường Hy Vọng do mỗi chấm hy vọng. Ðời Hy Vọng do mỗi phút hy vọng (Ðường Hy Vọng số 977).

Thứ Ba ngày 03.01.2017
Lời Chúa: 
 Ga 1,29-34
29Hôm sau, ông Gioan thấy Đức Giêsu tiến về phía mình, liền nói: "Đây là Chiên Thiên Chúa, đây Đấng xoá bỏ tội trần gian. 30Chính Người là Đấng tôi đã nói tới khi bảo rằng: Có người đến sau tôi, nhưng trổi hơn tôi, vì có trước tôi. 31Tôi đã không biết Người, nhưng để Người được tỏ ra cho dân Ítraen, tôi đến làm phép rửa trong nước. "32Ông Gioan còn làm chứng: "Tôi đã thấy Thần Khí tựa chim bồ câu từ trời xuống và ngự trên Người. 33Tôi đã không biết Người. Nhưng chính Đấng sai tôi đi làm phép rửa trong nước đã bảo tôi: "Ngươi thấy Thần Khí xuống và ngự trên ai, thì người đó chính là Đấng làm phép rửa trong Thánh Thần." 34Tôi đã thấy, nên xin chứng thực rằng Người là Đấng Thiên Chúa tuyển chọn."

Tôi Là Ai


Một người bạn nói với tôi: "Một tâm hồn sâu sắc sẽ rất nhạy cảm, và vì thế rất dễ hạnh phúc và cũng rất dễ khổ đau. Nhưng cuộc sống vốn thế, vui buồn lẫn lộn: vui trong buồn và buồn trong vui. Dù buồn hay vui mình cứ vẫn vui buồn". Vui buồn ấy nhiều khi làm tôi cũng không hiểu được chính mình, dẫu vậy tôi thấy cuộc đời thật là huyền nhiệm...

Nhiều lúc tôi vẫn khắc khoải tự hỏi: Tôi là ai? Tôi là ai giữa dòng chảy của lịch sử nhân loại này. 100 năm trước tôi chưa có mặt trên đời, trăm năm sau biết có còn tồn tại. Kiếp người ngắn ngủi quá phải không? Tôi Không tự dưng có mặt trên cõi trần này, tôi không tự mình mà có và cũng không làm chủ được sự hiện hữu của mình. Sự sống tôi có được là do ân ban của Thiên Chúa. Chính Chúa tác thành và ban cho tôi hơi thở. Chúa nắn nên tôi với những nét rất riêng. Nếu như không có sự đụng chạm của Chúa thì tôi mãi là một cục đất sét vô tri. Chúa đã nhớ đến tôi và Chúa dùng tôi, cho tôi làm người. Một ân huệ quá cao cả mà tôi không sao cảm nhận hết được sự linh thánh của một con người.

Con người huyền nhiệm quá ...biết là vậy nhưng nhiều lúc tôi lại chẳng đọc ra được vẻ đẹp mà Thiên Chúa đang mặc cho. Có những lúc tôi trách Chúa sao Ngài không dựng nên tôi thế này, thế kia; sao không ban cho tôi khả năng này khả năng nọ... khiêm nhường để thấy sự giới hạn của bản thân sao mà khó! 
 Giáng sinh năm nay tôi có những giây phút trầm lặng bên Chúa. Lặng để thấy mình được Chúa thương. Cục đất sét chẳng đáng là gì mà lại được thiên Chúa yêu thương ban chính con một của Ngài đến trong sự hủy mình ra không nơi hang đá Bêlem. Giêsu đã yêu tôi đến cùng , còn tôi hôm nay chỉ vì một chút ý riêng lại muốn đi ngược lại dòng chảy ấy...Chiêm ngắm mầu nhiệm giáng sinh, để nhận ra tình yêu Ba Ngôi Thiên Chúa luôn soi dẫn cuộc đời tôi về tình yêu. Một cung lòng chỉ biết yêu và yêu, Một con tim không hờn, không giận, không so đo tình toán... Cảm nếm ân tình ấy để tôi thấy tim mình được rung lên những nhịp đập yêu thương. Chỉ trong Chúa tôi nhận ra con người đích thực của mình, dám buông tất cả để chỉ chọn Chúa là đối tượng duy nhất của trí lòng tôi.

Ngày 2 tháng 1
Lời Chúa: 
 Ga 1,19-28
 19Và đây là lời chứng của ông Gioan, khi người Do Thái từ Giêrusalem cử một số tư tế và mấy thầy Lêvi đến hỏi ông: "Ông là ai?" 20Ông tuyên bố thẳng thắn, ông tuyên bố rằng: "Tôi không phải là Đấng Kitô." 21Họ lại hỏi ông: "Vậy thì thế nào? Ông có phải là ông Êlia không?" Ông nói: "Không phải." "Ông có phải là vị ngôn sứ chăng?" Ông đáp: "Không." 22Họ liền nói với ông: "Thế ông là ai, để chúng tôi còn trả lời cho những người đã cử chúng tôi đến? Ông nói gì về chính ông?" 23Ông nói: Tôi là tiếng người hô trong hoang địa: Hãy sửa đường cho thẳng để Đức Chúa đi, như ngôn sứ Isaia đã nói. 24Trong nhóm được cử đi, có mấy người thuộc phái Pharisêu. 25Họ hỏi ông: "Vậy tại sao ông làm phép rửa, nếu ông không phải là Đấng Kitô, cũng không phải là ông Êlia hay vị ngôn sứ?" 26Ông Gioan trả lời: "Tôi đây làm phép rửa trong nước. Nhưng có một vị đang ở giữa các ông mà các ông không biết. 27Người sẽ đến sau tôi và tôi không đáng cởi quai dép cho Người." 28Các việc đó đã xảy ra tại Bêtania, bên kia sông Giođan, nơi ông Gioan làm phép rửa.