4.5.17

Trao Nhau Niềm Tin


"Số đây... vé số chiều xổ, ai mua số đây!"
Lọc cọc... lọc cọc... tiếng cây gậy dò đường đều đặn gõ trên nền xi măng của con hẻm rộng 3m.
Bữa nay cô đi xuống khách hàng, xong chuyện sớm thế là về nhà luôn. Nhờ vậy mà nghe lại được tiếng rao ấy. Lâu lắm rồi. Thường cô chỉ nghe khi vào dịp Tết, cô ở nhà và nghe tiếng rao bán vé số.

3.5.17

Sống Vì Yêu


Một buổi trưa đầu hạ, ngồi với cô bạn trẻ ở quán ăn, cô ấy kể cho tôi nghe câu chuyện tình éo le và đầy kịch tính. Cô có mối quan hệ với một người đàn ông đã có gia đình, vợ anh ta không thể sinh con được. Vì thế, họ dần lạnh nhạt với nhau. Cô trở thành một kiểu “già nhân ngãi non vợ chồng” với anh này, có với anh một bé trai. Ngày bé đầy tháng, vợ anh đến, vừa dọa dẫm vừa dịu ngọt, bồng đứa bé mang về nhà nuôi.

Có Chúa Trong Đời


Cuộc sống hối hả, có những ngày, tâm hồn ta trở nên cằn cỗi. Lúc ấy hãy tạm dừng lại, dành cho ta thời gian nghỉ ngơi và lấy lại sức. Đừng cố quá, sẽ không có một thành quả nào như mong muốn cả. Chậm, nhưng chắc!
Sự nghiệp, Tình yêu, Cuộc đời, Lựa chọn, Ước mơ...suy nghĩ xem, chặng đường mình vừa đi, đã lấy đi của mình những thứ gì, và cũng cho mình những thứ gì. 

Đừng Sợ


Vào thời Đức Giêsu, người ta chờ Thiên Chúa sai đến một vị vua. Vị Vua này chính là một Đấng Mêsia hùng mạnh, toàn thắng, Đấng sẽ giải phóng dân khỏi ách nô lệ của người Rôma. Sau khi Đức Giêsu cho dân chúng được ăn no nê một cách kỳ diệu, họ nghĩ ngay Ngài chính là người họ mong đợi từ lâu. Họ toan bắt Ngài để tôn làm vua, làm người đứng lên lãnh đạo phong trào cách mạng (Ga 6, 15). Nhưng Đức Giêsu đã chối từ sự mong mỏi của dân chúng. Ngài trốn lên núi một mình. Đức Giêsu biết mình không phải là một Mêsia đầy quyền lực, để giải phóng dân Israel khỏi ách của người Rôma. Nhưng Ngài sẽ là một Mêsia như người Tôi Trung đau khổ, chịu chết ô nhục và sống lại để giải phóng nhân loại khỏi ách tội lỗi.

No Thỏa Trong Chúa


Có người coi tôn giáo như một thứ duy tâm, duy linh,
chỉ để ý đến chuyện linh hồn, chuyện đời  sau,
mà hững hờ với cái đói cái no của thân xác, với chuyện áo cơm thường nhật.
Kitô giáo hẳn không phải là thế.
Đức Giêsu, Con Thiên Chúa, đã khai mở Nước Thiên Chúa trên trần gian
không phải chỉ bằng việc rao giảng như một thầy dạy,
mà còn bằng việc chữa bệnh thân xác như một thầy thuốc.
Ơn cứu độ do Ngài mang lại có tính toàn diện, cả xác lẫn hồn, 
và ơn cứu độ ấy đã bắt đầu ngay từ đời này rồi.

Sống Niềm Tin Vào Chúa


Giêsu ơi! Ngài từ đâu đến?
Tôi là Đấng từ trên cao mà đến.
Tôi là Đấng từ trời mà đến (c.31).
Tôi sinh ra trên đất, sống trên đất, chết trên đất.
Nhưng tôi không thuộc về đất, đất không phải là gốc của tôi.
Gốc của tôi ở nơi cung lòng Thiên Chúa (Ga 1, 18).
Dù cư ngụ trên mặt đất, tôi vẫn luôn hướng về Cha tôi trên trời.
Khi làm xong sứ mạng, tôi sẽ trở về với gốc của tôi.

Ánh Sáng Cho Đời


Khi nghĩ về Thiên Chúa, người ta hình dung ra Ngài với nhiều khuôn mặt.
Có khi Thiên Chúa giống một ông cảnh sát, luôn để ý theo dõi để trừng phạt,
hay như một quan tòa cứ theo pháp luật mà kết án nghiêm minh.
Có khi Thiên Chúa giống một nhà buôn, tính toán sòng phẳng,  
chỉ ban ơn khi nhận được một lợi lộc nào đó, có qua có lại.
Có khi Thiên Chúa giống một nhà độc tài, áp đặt quyền lực trên con người,
không cho con người được tự do, bắt con người phải theo một định mệnh có sẵn.
Có khi Thiên Chúa như một thứ ô dù để người ấu trĩ dựa dẫm trong lúc khó khăn,
hay như một sản phẩm của người bị áp bức tự ru ngủ mình.
Có bao nhiêu hình ảnh méo mó về Thiên Chúa như vậy.

Sống Tự Do


Một ngày nọ, một cậu trai trẻ thấy một con chim nhỏ run lẩy bẩy nằm dài trên mặt đất, bên dưới một cái tổ. Cảm thấy xót xa trong lòng vì chim, cậu đem chim và nhà và đặt gần lò sưởi, ở đó chim từ từ hồi sinh. Tuy nhiên, thay vì trả chim về tổ, cậu làm một cái lồng cho chim. Trong lồng, cậu cho chim nhiều thức ăn, nước uống và hơi ấm.

Ơn Tái Sinh


Một hôm, đang lúc đùa vui với các thiên thần, Thiên Chúa ra cho họ câu đố vui có thưởng. Ngài nói: "Ta muốn chơi trò chơi cút bắt với loài người. Các con nghĩ xem đâu là nơi ẩn trốn tốt nhất mà con người khó tìm ra Ta được?"

Bài Học Ý Nghĩa Của Bình An


Có một người kia chuyên môn sưu tầm các loài bướm. Ngày nọ, khi bước vào một khu vườn, ông ta nhìn thấy chiếc kén của một loài bướm lạ. Ông ta liền ngắt cành cây và mang chiếc kén về nhà. Ít ngày sau, ông ta thấy có nhúc nhích bên trong, nhưng con bướm vẫn chưa phá được chiếc kén để bay ra ngoài. Ngày thứ hai và ngày thứ ba ông ta đều ghi nhận được như vậy, dường như không có tí tiền triển nào. Thế là ông lấy mũi dao rạch chiếc kén cho chú bướm bò ra. Thế nhưng, ông rất thất vọng vì chú bướm chỉ sống được có một lúc rồi lăn đùng ra mà chết. Về sau, một nhà sinh vật học đã cắt nghĩa cho ông hay: Thiên Chúa đã sắp xếp để con bướm phải đấu tranh mới thoát ra được khỏi chiếc kén của mình, vì nhờ đấu tranh gian khổ nó mới được phát triển mạnh mẽ để sinh tồn.
Nhà sưu tầm bướm tưởng rằng dùng lưỡi dao rạch chiếc kén thì sẽ giúp cho chú bướm được thuận lợi hơn, nào ngờ làm như thế ông ta đã huỷ diệt khả năng phát triển và sinh tồn của chú bướm.(st)
Lạy Chúa Giêsu, chính khi con vượt qua thử thách, khó khăn mà niềm tin của con vào Chúa ngày càng vững vàng hơn. Như Biến cố Phục Sinh khi xưa, nếu không có Chúa hiện diện, cuộc đời các môn đệ sẽ mất bình an và sợ hãi trước nhiều điều. Sự sợ hãi đã khóa chặt nhiệt tình tông đồ của các ông. Sự sợ hãi cũng làm đông cứng trái tim yêu thương của các ông. Vắng Chúa, các môn đệ đã đóng kín cửa, đóng kín lòng mình, đóng kín cả mối tương quan cần thiết với nhiều người vì “các ông sợ người Do-thái”. Chính lúc các môn đệ đang bị bế tắc trong cuộc sống thì Chúa hiện đến. Sự hiện diện của Chúa và Lời của Chúa đem lại bình an đích thực cho các môn đệ. 
Lạy Chúa Giêsu, khi xưa Chúa đã hiện ra với các môn đệ, dạy dỗ, củng cố niềm tin và ban bình an cho các ông. Giờ đây, xin cho chúng con cũng được bình an và niềm vui hạnh phúc đích thật của Chúa. Amen.
Chúa Nhật Thứ II Phục Sinh
Lời Chúa: 
 Ga 20,19-31
19Vào chiều ngày ấy, ngày thứ nhất trong tuần, nơi các môn đệ ở, các cửa đều đóng kín, vì các ông sợ người Do thái. Đức Giêsu đến, đứng giữa các ông và nói: "Bình an cho anh em! " 20Nói xong, Người cho các ông xem tay và cạnh sườn. Các môn đệ vui mừng vì được thấy Chúa. 21Người lại nói với các ông: "Bình an cho anh em! Như Chúa Cha đã sai Thầy, thì Thầy cũng sai anh em." 22Nói xong, Người thổi hơi vào các ông và bảo: "Anh em hãy nhận lấy Thánh Thần. 23Anh em tha tội cho ai, thì người ấy được tha; anh em cầm giữ ai, thì người ấy bị cầm giữ." 24Một người trong Nhóm Mười Hai, tên là Tôma, cũng gọi là Điđymô, không ở với các ông khi Đức Giê-su đến. 25Các môn đệ khác nói với ông: "Chúng tôi đã được thấy Chúa!" Ông Tô-ma đáp: "Nếu tôi không thấy dấu đinh ở tay Người, nếu tôi không xỏ ngón tay vào lỗ đinh và không đặt bàn tay vào cạnh sườn Người, tôi chẳng có tin." 26Tám ngày sau, các môn đệ Đức Giê-su lại có mặt trong nhà, có cả ông Tô-ma ở đó với các ông. Các cửa đều đóng kín. Đức Giêsu đến, đứng giữa các ông và nói: "Bình an cho anh em." 27Rồi Người bảo ông Tôma: "Đặt ngón tay vào đây, và hãy nhìn xem tay Thầy. Đưa tay ra mà đặt vào cạnh sườn Thầy. Đừng cứng lòng nữa, nhưng hãy tin." 28Ông Tôma thưa Người: "Lạy Chúa của con, lạy Thiên Chúa của con! " 29Đức Giê-su bảo: "Vì đã thấy Thầy, nên anh tin. Phúc thay những người không thấy mà tin! "30Đức Giê-su đã làm nhiều dấu lạ khác nữa trước mặt các môn đệ; nhưng những dấu lạ đó không được ghi chép trong sách này. 31Còn những điều đã được chép ở đây là để anh em tin rằng Đức Giêsu là Đấng Kitô, Con Thiên Chúa, và để anh em tin mà được sự sống nhờ danh Người.
Thứ Hai sau Chúa Nhật III Phục Sinh
Lời Chúa: 
 Ga 6,22-29
22Hôm sau, đám đông dân chúng còn đứng ở bờ bên kia Biển Hồ, thấy rằng ở đó chỉ có một chiếc thuyền và Đức Giêsu lại không cùng xuống thuyền đó với các môn đệ, nhưng chỉ có các ông đi mà thôi. 23Tuy nhiên, có những thuyền khác từ Tibêria đến gần nơi dân chúng đã được ăn bánh sau khi Chúa dâng lời tạ ơn.

24Vậy khi dân chúng thấy Đức Giê-su cũng như các môn đệ đều không có ở đó, thì họ xuống thuyền đi Caphácnaum tìm Người. 25Khi gặp thấy Người ở bên kia Biển Hồ, họ nói: "Thưa Thầy, Thầy đến đây bao giờ vậy? " 26Đức Giêsu đáp: "Thật, tôi bảo thật các ông, các ông đi tìm tôi không phải vì các ông đã thấy dấu lạ, nhưng vì các ông đã được ăn bánh no nê. 27Các ông hãy ra công làm việc không phải vì lương thực mau hư nát, nhưng để có lương thực thường tồn đem lại phúc trường sinh, là thứ lương thực Con Người sẽ ban cho các ông, bởi vì chính Con Người là Đấng Thiên Chúa Cha đã ghi dấu xác nhận."

28Họ liền hỏi Người: "Chúng tôi phải làm gì để thực hiện những việc Thiên Chúa muốn?" 29Đức Giêsu trả lời: "Việc Thiên Chúa muốn cho các ông làm, là tin vào Đấng Người đã sai đến.”

http://tgpsaigon.net/suy-niem/20170430/10276